Chính Sách Vận Chuyển Và Đổi Trả Hàng
Miễn phí vận chuyển mọi đơn hàng từ 500K
- Phí ship mặc trong nước 50K
- Thời gian nhận hàng 2-3 ngày trong tuần
- Giao hàng hỏa tốc trong 24h
- Hoàn trả hàng trong 30 ngày nếu không hài lòng
Mô tả sản phẩm
Nhiệt lượng một vật thu vào để nóng lên phụ thuộc vào ba yếu tố chính: khối lượng của vật, độ biến thiên nhiệt độ và nhiệt dung riêng của chất làm nên vật. Cụ thể:
1. Khối lượng (m)
Ảnh hưởng của khối lượng đến nhiệt lượng:
Vật có khối lượng càng lớn thì cần một lượng nhiệt lớn hơn để làm tăng nhiệt độ của nó lên cùng một lượng. Điều này dễ hiểu vì càng nhiều chất thì cần càng nhiều năng lượng để làm nóng lên. Công thức tính nhiệt lượng Q = m.c.Δt minh họa rõ điều này, trong đó m là khối lượng.
2. Độ biến thiên nhiệt độ (Δt)
Ảnh hưởng của độ biến thiên nhiệt độ đến nhiệt lượng:
Độ biến thiên nhiệt độ (Δt = t
2 - t
1) là hiệu số giữa nhiệt độ cuối (t
2) và nhiệt độ đầu (t
1) của vật. Muốn làm tăng nhiệt độ của vật lên nhiều hơn thì cần cung cấp một lượng nhiệt lớn hơn. Công thức nhiệt lượng Q = m.c.Δt cho thấy nhiệt lượng tỉ lệ thuận với độ biến thiên nhiệt độ.
3. Nhiệt dung riêng (c)
Ảnh hưởng của nhiệt dung riêng đến nhiệt lượng:
Nhiệt dung riêng (c) là đại lượng vật lý đặc trưng cho khả năng thu nhiệt của một chất. Mỗi chất có một nhiệt dung riêng khác nhau. Chất có nhiệt dung riêng lớn cần nhiều nhiệt lượng hơn để tăng nhiệt độ lên 1
oC so với chất có nhiệt dung riêng nhỏ. Trong công thức Q = m.c.Δt, nhiệt dung riêng đóng vai trò quan trọng trong việc xác định lượng nhiệt cần thiết. Ví dụ, nước có nhiệt dung riêng lớn hơn sắt, do đó, cần nhiều nhiệt lượng hơn để làm nóng một lượng nước nhất định lên một nhiệt độ nhất định so với làm nóng một lượng sắt tương đương.
Tóm lại, để tính được nhiệt lượng một vật thu vào khi nóng lên, ta cần biết khối lượng, độ biến thiên nhiệt độ và nhiệt dung riêng của vật đó thông qua công thức: Q = m.c.Δt.
Xem thêm: amino axit tác dụng với naoh
Xem thêm: câu chúc ngày cuối tuần
Sản phẩm hữu ích: gàu bò là phần nào