Phân tích hai khổ thơ đầu bài thơ Tràng Giang

Phân tích hai khổ thơ đầu bài thơ Tràng Giang

In Stock



Total: 32696.399999999998 VND 27247 VND

Add to Cart

Chính Sách Vận Chuyển Và Đổi Trả Hàng

Miễn phí vận chuyển mọi đơn hàng từ 500K

- Phí ship mặc trong nước 50K

- Thời gian nhận hàng 2-3 ngày trong tuần

- Giao hàng hỏa tốc trong 24h

- Hoàn trả hàng trong 30 ngày nếu không hài lòng

Mô tả sản phẩm

Hai khổ thơ đầu của bài thơ Tràng Giang đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên rộng lớn, hùng vĩ nhưng cũng đầy cô đơn, gợi lên nỗi buồn man mác của tác giả trước sự bao la của đất trời. Bài viết dưới đây sẽ đi sâu phân tích hai khổ thơ này để làm rõ hơn điều đó.

Bức tranh thiên nhiên hùng vĩ trong hai khổ thơ đầu

Không gian mênh mông, bát ngát

Hình ảnh “sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp”, “con thuyền xuôi mái nước song song” ngay từ những câu thơ đầu tiên đã cho thấy một không gian rộng lớn, mênh mông của dòng sông Tràng Giang. Từ láy “điệp điệp”, “song song” nhấn mạnh sự trải dài bất tận của dòng sông, tạo cảm giác buồn man mác, gợi lên sự cô đơn, lẻ loi của con người trước thiên nhiên bao la. Sự lặp lại của hình ảnh sóng nước càng tô đậm thêm vẻ rộng lớn, vô tận của dòng sông.

Thời gian tĩnh lặng, trôi chảy

Thời gian trong hai khổ thơ này được thể hiện một cách rất ấn tượng. “Bâng khuâng trời rộng nhớ câu thơ” cho thấy sự tĩnh lặng của không gian, đồng thời gợi lên sự suy tư, hoài niệm của tác giả. Hình ảnh “Con thuyền xuôi mái nước song song” lại gợi lên cảm giác về sự trôi chảy của thời gian, sự vận động không ngừng của dòng sông, của cuộc đời. Sự kết hợp giữa tĩnh và động tạo nên một bức tranh thời gian vừa tĩnh lặng, vừa trôi chảy, góp phần làm nổi bật thêm sự cô đơn, mênh mông của cảnh vật.

Nỗi buồn cô đơn của con người trước thiên nhiên

Cảm giác nhỏ bé, lạc lõng

Trước bức tranh thiên nhiên hùng vĩ, con người trở nên nhỏ bé, lạc lõng. Con thuyền “xuôi mái nước song song” chỉ là một điểm nhỏ bé trên dòng sông rộng lớn, gợi lên cảm giác cô đơn, lẻ loi. Sự “bâng khuâng” của tác giả cũng thể hiện sự chênh vênh, bất lực trước sự bao la của thiên nhiên.

Nỗi buồn man mác, thấm đượm

Nỗi buồn trong hai khổ thơ đầu không phải là nỗi buồn đau đớn, mà là nỗi buồn man mác, thấm đượm. Nó được thể hiện qua từ ngữ, hình ảnh gợi tả như “buồn điệp điệp”, “bâng khuâng trời rộng”, “sóng gợn”. Sự tĩnh lặng của không gian, sự mênh mông của dòng sông càng làm nổi bật lên nỗi buồn sâu lắng, khó tả của con người trước cảnh vật.

Tóm lại, hai khổ thơ đầu của bài thơ Tràng Giang đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên hùng vĩ, bao la nhưng cũng đầy cô đơn, gợi lên nỗi buồn man mác của con người trước sự rộng lớn của đất trời. Qua đó, ta thấy được tài năng nghệ thuật xuất sắc của nhà thơ Huy Cận trong việc sử dụng ngôn từ, hình ảnh để diễn tả tâm trạng và cảm xúc của mình.

Sản phẩm liên quan: một bài thơ về quê hương

Sản phẩm hữu ích: những câu thơ hay về cô giáo

Sản phẩm liên quan: phân tích bài thơ sang thu ngắn gọn nhất

Sản phẩm hữu ích: mở bài cho tác phẩm vợ nhặt