Phân tích hai khổ cuối bài Tràng Giang

Phân tích hai khổ cuối bài Tràng Giang

In Stock



Total: 41017.2 VND 34181 VND

Add to Cart

Chính Sách Vận Chuyển Và Đổi Trả Hàng

Miễn phí vận chuyển mọi đơn hàng từ 500K

- Phí ship mặc trong nước 50K

- Thời gian nhận hàng 2-3 ngày trong tuần

- Giao hàng hỏa tốc trong 24h

- Hoàn trả hàng trong 30 ngày nếu không hài lòng

Mô tả sản phẩm

Hai khổ cuối bài thơ Tràng Giang của Huy Cận thể hiện đỉnh điểm của nỗi buồn, sự cô đơn và khắc khoải trước cảnh đời rộng lớn, mênh mông. Phân tích chi tiết sẽ giúp ta hiểu rõ hơn về bức tranh tâm trạng của nhà thơ.

Cảnh vật và tâm trạng nhà thơ ở hai khổ cuối

Sự hoang hoải, cô đơn tột cùng

Hai khổ thơ cuối vẽ nên một bức tranh thiên nhiên u buồn, rộng lớn, mênh mông: “Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp/Con thuyền xuôi mái nước song song”. Hình ảnh “sóng gợn”, “con thuyền” nhỏ bé, đơn độc giữa dòng sông rộng lớn càng nhấn mạnh sự cô đơn, lạc lõng của con người trước vũ trụ bao la. Cảm giác “buồn điệp điệp” được lặp lại, cho thấy nỗi buồn không chỉ đơn thuần mà còn lan tỏa, dai dẳng, đeo đẳng lấy tâm hồn nhà thơ. Sự “xuôi mái nước song song” cũng gợi lên cảm giác trôi dạt, vô định, không có điểm dừng của cuộc đời. Nhà thơ không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn thể hiện rõ tâm trạng buồn bã, cô đơn, lạc lõng của mình. Đây là nỗi buồn không có lối thoát, thấm đượm nỗi niềm hoài vọng về một tương lai không chắc chắn.

Không gian và thời gian vô tận

Hình ảnh “bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài” mở rộng không gian và thời gian ra vô tận. “Trời rộng” và “sông dài” là những hình ảnh tượng trưng cho sự mênh mông, bất tận của vũ trụ, khiến cho con người trở nên nhỏ bé, yếu ớt. Cảm giác “bâng khuâng” thể hiện sự day dứt, băn khoăn, lo lắng của nhà thơ trước cuộc đời rộng lớn, không có điểm dừng. Thời gian cũng như kéo dài vô tận, càng làm tăng thêm sự cô đơn, lạc lõng của con người.

Tổng kết

Nỗi buồn triết lý của hiện thực

Hai khổ thơ cuối bài Tràng Giang không chỉ là bức tranh thiên nhiên mà còn là bức tranh tâm trạng sâu lắng của nhà thơ. Nỗi buồn được đẩy lên đến đỉnh điểm, thể hiện sự cô đơn, lạc lõng của con người trước vũ trụ bao la, trước dòng chảy không ngừng của thời gian. Đây là nỗi buồn mang tính triết lý, phản ánh sự bế tắc, chán chường của một lớp trí thức trước hiện thực xã hội đầy biến động của thời đại.

Sản phẩm hữu ích: những câu ca dao tục ngữ nói về tiết kiệm

Sản phẩm hữu ích: nấm rơm nấu món gì

Sản phẩm liên quan: quan niệm về du học thế nào cho đúng