Phân tích 2 khổ cuối bài Tràng Giang

Phân tích 2 khổ cuối bài Tràng Giang

In Stock



Total: 23614.8 VND 19679 VND

Add to Cart

Chính Sách Vận Chuyển Và Đổi Trả Hàng

Miễn phí vận chuyển mọi đơn hàng từ 500K

- Phí ship mặc trong nước 50K

- Thời gian nhận hàng 2-3 ngày trong tuần

- Giao hàng hỏa tốc trong 24h

- Hoàn trả hàng trong 30 ngày nếu không hài lòng

Mô tả sản phẩm

Hai khổ thơ cuối bài Tràng Giang của Huy Cận là đỉnh điểm của nỗi buồn, cô đơn và sự mênh mông của không gian, thời gian. Chúng ta sẽ cùng đi sâu phân tích để hiểu rõ hơn về ý nghĩa sâu sắc của đoạn thơ này.

Bức tranh thiên nhiên u ám, lạnh lẽo

Không gian mênh mông, hoang vắng:

“Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp/Con thuyền xuôi mái nhẹ nhàng”, hình ảnh sóng nước, con thuyền nhỏ bé tạo nên cảm giác cô đơn, lạc lõng giữa không gian bao la, vô tận. “Cánh buồm giương to như mảnh hồn/Lang thang, quên cả lối về”. Cánh buồm – biểu tượng của con người, nay cũng lạc lõng, không có điểm đến. Sự sử dụng điệp ngữ “buồn điệp điệp”, “lang thang” nhấn mạnh sự mênh mông, vô tận của không gian và nỗi buồn miên man, không lối thoát.

Thời gian trôi chảy, vô tận:

“Mấy dòng sông thẳng như sáo trúc/Bến nước hiền hòa, sóng biếc” cho thấy dòng sông dài, thẳng tắp, kéo dài mãi về phía chân trời, biểu tượng cho thời gian vô tận, không có điểm dừng. Sự kết hợp giữa không gian và thời gian tạo nên một bức tranh thiên nhiên rộng lớn, lạnh lẽo, bao trùm lên nỗi buồn, cô đơn của con người.

Tâm trạng con người cô đơn, lạc lõng

Nỗi buồn da diết, day dứt:

Hai khổ thơ cuối là sự thể hiện rõ nét nhất tâm trạng buồn, cô đơn, lạc lõng của tác giả. “Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp” thể hiện nỗi buồn man mác, lan tỏa khắp không gian. “Cánh buồm giương to như mảnh hồn/Lang thang, quên cả lối về” thể hiện sự vô định, bơ vơ của con người giữa dòng đời.

Sự cô đơn, tuyệt vọng:

“Dòng sông cứ chảy không cùng” nhấn mạnh sự vô tận, bất tận của thời gian và cũng là sự cô đơn, lạc lõng của con người trước dòng chảy thời gian. “Không gian mênh mông, không một bóng người” không chỉ là bức tranh thiên nhiên mà còn là sự phản ánh tâm trạng cô đơn, tuyệt vọng của nhà thơ. Tóm lại, hai khổ thơ cuối bài Tràng Giang là sự kết hợp hài hòa giữa bức tranh thiên nhiên u ám, lạnh lẽo với tâm trạng buồn, cô đơn, lạc lõng của con người. Qua đó, nhà thơ đã thể hiện tài năng nghệ thuật xuất sắc trong việc sử dụng ngôn ngữ, hình ảnh để diễn tả sâu sắc tâm tư tình cảm của mình.

Sản phẩm hữu ích: muội là gì

Xem thêm: nghĩa của từ an nhiên

Sản phẩm hữu ích: nội dung và nghệ thuật bài chiều tối

Sản phẩm hữu ích: ôi sông xưa giờ chẳng sóng