Mô tả sản phẩm
Câu chuyện về làng của tôi
Sự thật phũ phàng
Làng tôi đấy, các cụ ạ! Ai hỏi tôi có nhớ làng không, tôi chỉ muốn gào lên rằng nhớ lắm, nhớ đến từng gốc cây, ngọn cỏ. Từ hồi nghe tin làng theo giặc, lòng tôi như lửa đốt. Tin ấy đến tai tôi thế nào, tôi chẳng nhớ rõ, chỉ biết là tim tôi như ngừng đập. Nghe xong, tôi cứ ngồi thừ ra, chẳng làm được gì cả, chỉ biết ôm mặt khóc.
Sự sụp đổ niềm tin
Bao nhiêu năm gắn bó, bao nhiêu mồ hôi nước mắt đổ xuống cho làng, giờ đây lại bị coi là kẻ phản bội. Tôi biết không phải tất cả người làng đều như thế. Có những người tốt, những người yêu nước, nhưng giờ đây, tiếng làng tôi đã bị nhuốm màu ô nhục. Tôi xấu hổ, tôi cúi mặt trước mọi người. Tôi không dám nhìn thẳng vào mắt ai, kể cả vợ con mình.
Sự thức tỉnh lòng yêu nước
Nhưng rồi, giữa lúc tuyệt vọng nhất, tôi lại được nghe tin làng mình chống giặc. Tin này đến với tôi như một phép màu. Như được sống lại, niềm tin trong tôi bừng cháy. Tôi quên hết những lời dè bỉu, những ánh nhìn nghi ngờ. Lòng yêu nước, tình yêu với làng chôn sâu trong tim tôi bỗng dâng trào mãnh liệt. Tôi lại là người con ưu tú của làng, tôi lại được tự hào về làng mình. Sự thật đã được sáng tỏ, làng tôi vẫn là làng tôi, vẫn kiên trung, bất khuất!
Làng tôi, tình yêu của tôi
Sự trở về
Dù trải qua bao nhiêu khó khăn, cay đắng, tình yêu làng quê vẫn luôn cháy bỏng trong lòng tôi. Tôi vẫn nhớ như in hình ảnh cánh đồng lúa chín vàng óng, con đường làng rợp bóng cây xanh… Tôi yêu làng tôi, yêu những người dân chất phác, cần cù, dù có lúc họ lầm đường lạc lối. Giờ đây, tôi chỉ mong được trở về làng, được sống trong vòng tay ấm áp của quê hương mình. Làng tôi, dù có thế nào đi chăng nữa, vẫn mãi là quê hương thân yêu của tôi.
Sản phẩm hữu ích: làm thơ về tình yêu
Xem thêm: nhà kia lỗi phép con khinh bố
Sản phẩm hữu ích: làm thơ lục bát tự sáng tác