Mô tả sản phẩm
Em là Thúy Kiều đây. Câu chuyện em muốn kể cho các người nghe chính là những ngày tháng đau thương, cô độc của em trên Lầu Ngưng Bích – nơi mà cảnh vật hữu tình lại càng làm nổi bật nỗi buồn vô hạn trong lòng em. Đó là những ngày tháng em phải đối mặt với nỗi nhớ quê hương da diết, với sự hận thù dành cho những kẻ đã đẩy em vào cảnh cùng cực và hơn cả, là sự dằn vặt day dứt về số phận nghiệt ngã của mình.
Cảnh Lầu Ngưng Bích: Thiên nhiên hữu tình, lòng người bơ vơ
Cảnh sắc mênh mông, hùng vĩ
Phải nói rằng, Lầu Ngưng Bích đẹp lắm. Nơi đây, em đứng nhìn bao la sóng nước, mây trời bát ngát. Đứng trên lầu cao, gió thổi mạnh làm bay bay tà áo của em, cảnh vật hiện ra trước mắt em hùng vĩ đến nao lòng. Sóng xanh, núi biếc, trời cao vời vợi… Tất cả đều đẹp đẽ, hoành tráng. Nhưng, cảnh đẹp ấy lại càng làm cho nỗi buồn trong lòng em thêm sâu đậm. Em nhớ nhà da diết, nhớ cảnh chiều quê, nhớ những người thân yêu mà em đã phải lìa xa. Cảnh đẹp ấy lại càng làm cho trái tim em thêm quặn thắt. Em thầm trách số phận nghiệt ngã đã đẩy em đến nơi đất khách quê người, xa lìa gia đình, người yêu thương.
Sự tương phản giữa cảnh và tình
Có lẽ, điều đáng nói nhất ở đây chính là sự tương phản giữa cảnh vật thiên nhiên hùng vĩ, tươi đẹp và tâm trạng buồn bã, cô đơn của em. Cảnh vật càng đẹp, càng làm nổi bật sự cô độc, lạc lõng của em giữa chốn xa lạ. Em cô đơn giữa không gian bao la ấy, không một ai chia sẻ, an ủi. Cảnh vật thiên nhiên chỉ càng làm cho nỗi buồn của em thêm sâu đậm. Những bông hoa, những con chim, tất cả đều làm em nhớ về quê hương, về những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, những kỉ niệm hạnh phúc bên gia đình, bên người yêu Kim Trọng. Nhưng giờ đây, tất cả chỉ còn là dĩ vãng.
Nỗi nhớ quê nhà da diết
Em nhớ nhà lắm. Nhớ những cánh đồng lúa chín vàng rực, nhớ những con đường làng quen thuộc, nhớ tiếng cười nói rộn rã của người thân. Nhớ cả những ngày tháng bình yên, hạnh phúc bên gia đình, bên người yêu Kim Trọng. Tất cả những kỉ niệm ấy cứ hiện về trong tâm trí em, làm cho nỗi buồn càng thêm da diết. Em ước gì được trở về quê hương, được sống lại những ngày tháng tươi đẹp ấy. Nhưng em biết, đó chỉ là một ước mơ xa vời. Số phận nghiệt ngã đã đẩy em vào con đường đau thương, không lối thoát.
Nhớ Kim Trọng da diết
Không chỉ nhớ nhà, em còn nhớ Kim Trọng da diết. Hình ảnh người yêu thương cứ hiện lên trong tâm trí em, làm cho nỗi buồn càng thêm sâu sắc. Em nhớ những ngày tháng hạnh phúc bên anh, nhớ những lời thề non hẹn biển, nhớ những kỷ niệm ngọt ngào mà hai đứa cùng nhau trải qua. Em nhớ anh da diết, nhưng em lại biết rằng, anh đã quên em, hoặc sẽ chẳng thể nào tìm đến em nữa. Sự thực tàn khốc ấy lại càng làm cho nỗi đau trong lòng em thêm tấy.
Sự day dứt, hận thù và tuyệt vọng
Trên Lầu Ngưng Bích, em không chỉ nhớ nhà, nhớ người yêu mà còn day dứt, hận thù và tuyệt vọng. Em hận những kẻ đã đẩy em vào cảnh cùng cực, hận số phận nghiệt ngã đã đối xử bất công với em. Em hận chính bản thân mình, vì đã quá ngây thơ, quá tin tưởng vào người khác. Cảm giác tuyệt vọng bao trùm lấy em, làm cho em cảm thấy như mình chẳng còn lối thoát. Cuộc đời em như một vở kịch bi thương, không có hồi kết. Em chỉ còn biết ôm nỗi buồn, cô đơn vào lòng mà sống những ngày tháng đau thương này.
Suy ngẫm về số phận
Em đã suy ngẫm rất nhiều về số phận của mình. Tại sao em, một người con gái tài sắc lại phải chịu cảnh đau thương, khổ sở đến vậy? Em đã tự hỏi mình rất nhiều lần, nhưng vẫn chưa tìm ra được câu trả lời thỏa đáng. Có lẽ, số phận của em đã được định sẵn từ lâu rồi. Em đành phải chấp nhận số phận nghiệt ngã của mình, và cố gắng sống tiếp để chờ đợi một phép màu nào đó, một tia hy vọng nào đó xuất hiện.
Em chỉ mong rằng, câu chuyện của em sẽ làm cho những người khác hiểu hơn về nỗi đau, về sự bất công của cuộc đời. Và hơn cả, em mong rằng, những người trẻ sẽ biết trân trọng cuộc sống, biết yêu thương và bảo vệ những người thân yêu của mình.
Sản phẩm liên quan: đánh mất bản thân
Sản phẩm hữu ích: câu nói của trần bình trọng
Xem thêm: đổng khiết ngoại tình
Sản phẩm hữu ích: đanh đá cá cày là gì
Sản phẩm liên quan: đất vị hoàng