Mô tả sản phẩm
Công thức tính xác suất của biến cố A là P(A) = n(A)/n(Ω), trong đó n(A) là số phần tử của biến cố A và n(Ω) là số phần tử của không gian mẫu Ω.
Hiểu rõ các khái niệm
Không gian mẫu (Ω):
Là tập hợp tất cả các kết quả có thể xảy ra của một phép thử. Ví dụ: khi tung một con xúc xắc, không gian mẫu là Ω = {1, 2, 3, 4, 5, 6}. Số phần tử của không gian mẫu được ký hiệu là n(Ω). Trong ví dụ này, n(Ω) = 6.
Biến cố (A):
Là một tập hợp con của không gian mẫu, bao gồm các kết quả thuận lợi cho một sự kiện nào đó. Ví dụ: nếu biến cố A là "xuất hiện mặt chẵn", thì A = {2, 4, 6}, và n(A) = 3.
Xác suất (P(A)):
Là một số đo khả năng xảy ra của biến cố A. Nó luôn nằm trong khoảng từ 0 đến 1 (0 ≤ P(A) ≤ 1). Nếu P(A) = 0, biến cố A không thể xảy ra. Nếu P(A) = 1, biến cố A chắc chắn xảy ra.
Áp dụng công thức
Giả sử ta tung một con xúc xắc. Ta muốn tính xác suất xuất hiện mặt 5.
* Không gian mẫu Ω = {1, 2, 3, 4, 5, 6}, n(Ω) = 6.
* Biến cố A: xuất hiện mặt 5, A = {5}, n(A) = 1.
* Xác suất xuất hiện mặt 5 là: P(A) = n(A) / n(Ω) = 1/6.
Các trường hợp đặc biệt
Trong một số trường hợp, việc tính toán n(A) và n(Ω) có thể phức tạp hơn, đòi hỏi sử dụng các công thức tổ hợp như tổ hợp chập k của n (C
kn) hoặc chỉnh hợp chập k của n (A
kn). Việc lựa chọn công thức phụ thuộc vào bản chất của bài toán.
Xem thêm: vị trí nước ta nằm trong vùng nội chí tuyến nên
Sản phẩm liên quan: pt la gì hóa học
Sản phẩm hữu ích: bài toán lớp 3 nâng cao