Chính Sách Vận Chuyển Và Đổi Trả Hàng
Miễn phí vận chuyển mọi đơn hàng từ 500K
- Phí ship mặc trong nước 50K
- Thời gian nhận hàng 2-3 ngày trong tuần
- Giao hàng hỏa tốc trong 24h
- Hoàn trả hàng trong 30 ngày nếu không hài lòng
Mô tả sản phẩm
Bài thơ "Vội vàng" của Xuân Diệu là một tiếng lòng nồng nàn, tha thiết về thời gian, về tuổi trẻ và vẻ đẹp của cuộc sống. Qua bài viết này, tôi sẽ chia sẻ những cảm nhận sâu sắc của mình về tác phẩm kinh điển này.
Xuân Diệu đã khắc họa thời gian như một dòng chảy không ngừng nghỉ, cuốn trôi tất cả, cả tuổi trẻ, cả vẻ đẹp, cả những khoảnh khắc đáng quý. Hình ảnh “Mặt trời xuống biển như hòn lửa” hay “Sóng đã cài then, đêm sập cửa” đều thể hiện sự tàn phai không thể tránh khỏi của thời gian, khiến người đọc cảm nhận được sự hối hả, gấp gáp.
Bài thơ thể hiện rõ ràng nỗi ám ảnh về sự ngắn ngủi của tuổi trẻ. Tác giả như thúc giục người đọc phải sống trọn vẹn từng khoảnh khắc, đừng để tuổi trẻ trôi qua một cách vô nghĩa. Câu thơ “Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều” chính là lời kêu gọi mạnh mẽ ấy.
Tình yêu trong "Vội vàng" không phải là tình yêu êm đềm, nhẹ nhàng mà là một tình yêu nồng nàn, cuồng nhiệt, như muốn cháy hết mình trong từng giây phút. Những câu thơ như "Ta với mình, vội vàng" hay "Của biển rộng, của trời cao" thể hiện rõ điều đó.
Bài thơ không chỉ là lời than thở về thời gian mà còn là tiếng lòng khát khao sống mãnh liệt, tận hưởng trọn vẹn từng khoảnh khắc của cuộc đời. Tác giả muốn gửi gắm thông điệp sống tích cực, trân trọng hiện tại và đừng để những tiếc nuối ập đến khi quá muộn.
“Vội vàng” là một bài thơ đầy cảm xúc, để lại trong lòng người đọc nhiều suy ngẫm về thời gian, tuổi trẻ và giá trị của cuộc sống. Qua những hình ảnh, ngôn từ đặc sắc, Xuân Diệu đã truyền tải thông điệp sống mạnh mẽ, thúc giục ta phải sống trọn vẹn, đừng để tuổi trẻ trôi qua một cách vô ích.
Xem thêm: danh sách tên các loại cây thuốc nam
Sản phẩm hữu ích: có nên cho bạn trai âu yếm
Sản phẩm liên quan: dừa sáp làm món gì ngon
Sản phẩm liên quan: dòng người vội vàng lướt qua
Sản phẩm hữu ích: cảm nhận của em về nhân vật phương định trong đoạn trích sau: vắng lặng đến phát sợ vô hình trên đầu