Cảm nhận về 8 câu thơ cuối trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích

Cảm nhận về 8 câu thơ cuối trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích

In Stock



Total: 13983.6 VND 11653 VND

Add to Cart

Chính Sách Vận Chuyển Và Đổi Trả Hàng

Miễn phí vận chuyển mọi đơn hàng từ 500K

- Phí ship mặc trong nước 50K

- Thời gian nhận hàng 2-3 ngày trong tuần

- Giao hàng hỏa tốc trong 24h

- Hoàn trả hàng trong 30 ngày nếu không hài lòng

Mô tả sản phẩm

Bạn đang tìm kiếm cảm nhận về 8 câu thơ cuối trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích? Bài viết này sẽ chia sẻ những suy nghĩ của tôi về phần kết đầy ám ảnh và sâu lắng này.

Tâm trạng cô đơn, tuyệt vọng của Thúy Kiều

Sự đối lập giữa cảnh và tình

Tám câu thơ cuối của đoạn trích là bức tranh tuyệt đẹp nhưng cũng vô cùng bi thương về cảnh chiều trên lầu Ngưng Bích. "Buồn trông cửa bể chiều hôm, Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa" mở ra một không gian mênh mông, bát ngát, gợi lên sự cô đơn, lạc lõng của Kiều. Sự xa xôi của con thuyền như ẩn dụ cho con đường trở về mờ mịt, không biết ngày nào mới tới. Hình ảnh "buồn trông", "thấp thoáng", "xa xa" được lặp đi lặp lại, nhấn mạnh tâm trạng buồn chán, tuyệt vọng của nàng Kiều. Cảnh vật hữu tình càng làm nổi bật lên nỗi đau vô hạn của con người. Sự đối lập giữa cảnh vật rộng lớn, bao la và tâm trạng nhỏ bé, cô đơn của Kiều tạo nên một sức mạnh ám ảnh người đọc.

Sự hoài niệm về quá khứ tươi đẹp

Những câu thơ tiếp theo "Buồn trông ngọn nước mới sa, Hoa trôi man mác biết là về đâu", "Buồn trông nội cỏ rầu rầu, Chân mây mặt đất một màu xanh xanh" thể hiện sự hoài niệm về quá khứ. Hình ảnh "hoa trôi", "cỏ rầu rầu", "mây", "đất" gợi lên sự phai tàn, xuống cấp của thời gian và sự tàn phai của hạnh phúc đã mất. Kiều không chỉ đau khổ về hiện tại mà còn nhớ về những kỷ niệm đẹp đẽ đã qua, càng làm tăng thêm nỗi đau đớn, xót xa trong lòng nàng.

Triết lý nhân sinh sâu sắc

Sự cô đơn giữa cuộc đời rộng lớn

Tám câu thơ cuối không chỉ là lời than thở của một người con gái tài sắc, mà còn là tiếng lòng của một con người nhỏ bé trước cuộc đời rộng lớn, đầy bất trắc. Nỗi buồn của Kiều là nỗi buồn của một kiếp người, là nỗi buồn của sự cô đơn, lạc lõng giữa dòng đời xô đẩy. "Buồn trông gió cuốn mặt duềnh, Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi" là hình ảnh thiên nhiên dữ dội, phản ánh sự bấp bênh, sóng gió cuộc đời mà Kiều phải đối mặt. Sự bất lực, nhỏ bé của con người trước thiên nhiên cũng như trước số phận càng làm tăng thêm bi kịch của nhân vật.

Thông điệp về sự mong manh của hạnh phúc

Qua tám câu thơ này, Nguyễn Du đã gửi gắm thông điệp về sự mong manh của hạnh phúc và sự tàn nhẫn của số phận. Hạnh phúc của Kiều tan biến nhanh chóng như "hoa trôi" trên dòng nước. Sự cô đơn, bất hạnh của nàng là bài học về sự trân trọng hạnh phúc và nghị lực vượt qua khó khăn.

Sản phẩm hữu ích: cảm biến áp suất lốp năng lượng mặt trời

Xem thêm: câu nói hay về con đường đi

Sản phẩm liên quan: giới thiệu về con chó

Xem thêm: còn cha còn mẹ nhà là nơi để về