Cảm nhận 2 câu cuối bài Tràng Giang

Cảm nhận 2 câu cuối bài Tràng Giang

In Stock



Total: 46861.2 VND 39051 VND

Add to Cart

Chính Sách Vận Chuyển Và Đổi Trả Hàng

Miễn phí vận chuyển mọi đơn hàng từ 500K

- Phí ship mặc trong nước 50K

- Thời gian nhận hàng 2-3 ngày trong tuần

- Giao hàng hỏa tốc trong 24h

- Hoàn trả hàng trong 30 ngày nếu không hài lòng

Mô tả sản phẩm

Hai câu thơ cuối bài Tràng Giang "Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp/Con thuyền xuôi mái nhớ bến bờ" gợi lên một nỗi buồn man mác, sâu lắng về cuộc đời và số phận con người. Đó là một nỗi buồn mênh mông, bất tận hòa cùng với dòng chảy vô tận của thời gian.

Phân tích hai câu thơ cuối

Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp

Câu thơ này sử dụng biện pháp nghệ thuật điệp ngữ "điệp điệp" để nhấn mạnh sự trải dài, lặp đi lặp lại của hình ảnh sóng nước trên dòng Tràng Giang. Từ "buồn" không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn thể hiện tâm trạng của tác giả, một nỗi buồn lan tỏa, thấm đượm vào cả không gian bao la. Hình ảnh sóng gợn gợi lên sự liên tưởng về sự vận động không ngừng, nhưng lại là vận động mang tính chất buồn bã, vô vọng. Nó như một ẩn dụ cho dòng chảy thời gian, không ngừng trôi đi, cuốn trôi mọi thứ.

Con thuyền xuôi mái nhớ bến bờ

Câu thơ này tiếp nối và làm sâu sắc thêm nỗi buồn trong câu thơ trước. Hình ảnh "con thuyền xuôi mái" gợi lên sự cô đơn, lạc lõng giữa dòng đời rộng lớn. "Nhớ bến bờ" thể hiện khát vọng về một nơi dừng chân, một điểm tựa tinh thần, nhưng lại mang một sắc thái bâng khuâng, tiếc nuối. Bến bờ ở đây không chỉ là một địa điểm cụ thể mà còn tượng trưng cho sự bình yên, hạnh phúc, những giá trị tinh thần mà con người luôn hướng tới. Sự nhớ nhung này càng làm tăng thêm nỗi buồn, sự cô đơn của con thuyền, cũng như nỗi buồn sâu lắng của tác giả. Hai câu thơ cuối bài Tràng Giang không chỉ vẽ nên một bức tranh thiên nhiên hùng vĩ, buồn bã mà còn thể hiện một tâm trạng sâu lắng, đầy triết lý về cuộc đời. Nỗi buồn man mác, thấm đượm của dòng sông, của con thuyền nhỏ bé giữa dòng đời rộng lớn chính là nỗi buồn của chính con người, một nỗi buồn về sự hữu hạn của kiếp người trước sự vô tận của thời gian và không gian. Đó là nỗi buồn sâu xa, day dứt và khó tả.

Sản phẩm liên quan: doc truyen trinh tham

Sản phẩm hữu ích: em thương sợi nắng đông gầy

Xem thêm: em có biết không hè về phượng hồng đẹp lắm

Xem thêm: cách đan sắt mái 2 lớp