Mô tả sản phẩm
Bài thơ "Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa" của Nguyễn Duy thể hiện nỗi nhớ da diết của tác giả dành cho mẹ, khắc họa chân dung người mẹ tảo tần, hi sinh và tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt. Bài viết này sẽ giúp bạn hiểu sâu sắc hơn về tác phẩm.
Phân tích nội dung bài thơ "Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa"
Hình ảnh người mẹ tảo tần, lam lũ
Hình ảnh người mẹ hiện lên qua những chi tiết giản dị, chân thực: "Lên bốn mười tuổi đầu... sớm chiều". Những việc làm hàng ngày tưởng chừng như nhỏ nhặt, bình thường của mẹ lại trở nên thiêng liêng, cao cả trong tâm trí người con. Đó là hình ảnh người mẹ tảo tần, lam lũ, hết lòng vì con cái.
Tình cảm sâu nặng của người con đối với mẹ
Sự nhớ nhung, xót xa của người con được thể hiện rõ nét qua giọng điệu, từ ngữ và hình ảnh trong bài thơ. "Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa", "Mười năm rồi...", "Bóng mẹ...", tất cả đều thể hiện một nỗi nhớ da diết, day dứt, không nguôi ngoai. Tác giả không chỉ nhớ về hình ảnh mẹ mà còn nhớ về những kỷ niệm, những tình cảm sâu nặng đã gắn bó giữa mẹ và con.
Nghệ thuật của bài thơ
Bài thơ sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như: ẩn dụ, so sánh, điệp ngữ... Giọng điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, đằm thắm tạo nên sự xúc động, lay động lòng người. Ngôn ngữ giản dị, gần gũi nhưng giàu sức biểu cảm, dễ đi vào lòng người đọc.
Thông điệp của bài thơ
Bài thơ "Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa" không chỉ là nỗi nhớ về mẹ của riêng tác giả mà còn là tiếng lòng chung của những người con xa quê, xa mẹ. Tác phẩm nhắn nhủ chúng ta hãy biết trân trọng, yêu thương và hiếu thảo với mẹ, bởi tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng, cao cả nhất trên đời. Hãy dành nhiều thời gian hơn cho mẹ khi còn có thể.
Sản phẩm hữu ích: cải bẹ xanh in english
Sản phẩm hữu ích: chân nổi đốm trắng
Xem thêm: cảm nhận về chuyến đi bảo tàng hồ chí minh
Sản phẩm hữu ích: co thieu sung vo thanh nghien tap 2